Hoa dại trong núi sâu dù không ai thưởng thức vẫn tỏa hương thơm ngát.
Làm người, nếu ai đó lợi dụng, chứng tỏ bạn cũng có giá trị. Có kẻ ganh tị, chứng tỏ bạn đang đi trước họ. Bị người khác nói xấu, chứng tỏ bạn rất có sức ảnh hưởng.
Cuộc sống, cần khéo léo trong ứng xử với con người – hoàn cảnh và cảm xúc.
Đối với con người: cần nhìn thấu, không cần nói rõ.
Đối với hoàn cảnh: cần xây dựng, không cần chống đối.
Với tâm trạng: cần vui vẻ, không cần bi luỵ…!
Sống ở đời, dù bạn tốt đẹp thế nào cũng không thể nhận được sự yêu thích của tất cả.
Có người hâm mộ, sẽ có người ghét bỏ; có ai đó ganh tị, ắt có kẻ chẳng coi bạn ra gì.
Cuộc sống là như thế, bạn không thể làm hài lòng hết thảy. Đừng vì để vừa lòng người khác mà đánh mất bản chất của mình, vì ai cũng có những nguyên tắc và sự tự tôn riêng.
Chúng ta qua miệng người khác không phải là con người toàn diện, mà có rất nhiều phiên bản khác nhau, nên chỉ cần làm một bản chính tốt, là được.
———————-Bởi người đời:——————–
Ánh mắt giống nhau nhưng góc nhìn khác nhau.
Miệng giống nhau nhưng mỗi người một cách nói.
Trái tim cấu tạo tương đồng nhưng suy nghĩ lại rất dị biệt.
Tiền của giống nhau nhưng cách chi tiêu mỗi người một cách.
Cũng là con người nhưng mỗi cá nhân có một cách sống, cần tự tin bước đi trên đôi chân của mình.
Đại bàng không có tiếng cổ vũ cũng tung cánh bay cao; Đám cỏ không cần người chăm sóc cũng biết tự vươn mình lớn lên; Hoa dại trong núi sâu dù không ai thưởng thức vẫn tỏa hương thơm ngát.
Làm việc, không cần người người đều thấu hiểu, chỉ cần dốc lòng hết sức;
Làm người, không cần ai ai cũng yêu mến, chỉ cần thẳng thắn – rộng lượng.
Một đời người thật ra không dài lắm, dù sao mình cũng đã đến đây rồi, thì nên sống cho đẹp một chút vậy.
-st-